yoh 1 [cảm nhận] Là phượng... Là mùa chia tay!! Sat Jun 23, 2012 8:05 am
Admin
Có ai nhìn thấy không, trên những vòm phượng vĩ , đã điểm xuyết những màu đỏ rực không ?
Có ai nghe thấy, tiếng ve kêu da diết, kéo ùa về trong nỗi nhớ bạn, nhớ thầy ?
Có ai nhìn thấy không, nắng vàng tràn ngập tất cả không gian, nhuộm vàng cái sân trường thân thương ?
Có ai nghe thấy không, trống trường sắp điểm rồi... ngày chia tay...?
Có ai nhìn thấy không, giọt nước mắt bên khóe mi cô bạn ngồi kế , khóe mắt cô giáo yêu thương ?
Có ai thấy lòng mình một nỗi buồn nặng trĩu, một niềm tiếc nuối vô bờ những tháng ngày mình đã không trân trọng không ?
Có ai khi trao nhau quyển lưu bút, một vài giọt lệ rơi rơi...?
____
Sau một đêm mưa, cánh phượng rơi như xác pháo giao thừa, một cơn mưa đỏ rực lần lượt theo gió cuốn đi...
Bóng dáng ai trên sân trường như mấy nhỏ bạn thân, hội "bà tám", thơ
thẩn nhặt từng bông phượng "cái" , ngồi bên ghế đá , làm những con bướm ,
ép vào cuốn sổ lưu bút ....
Kí ức tuổi học trò đẹp lắm, như một trang giấy trắng ngây ngô. Đôi
khi không cẩn thận lem mực. Từng nét bút viết trên trang giấy, là từng
kỉ niệm giữa bạn bè và thầy cô. Cứ thế thôi, cấp 1, hồn nhiên hết cỡ,
không ngại ngùng, không đỏ mặt, chỉ là những cái nhìn nhau trong veo và
ngây thơ. Vậy là cứ thế hết cấp, thời gian cứ trôi đi ...
Cấp 2:
Là cái tuổi mới lớn, đã biết yêu thương nhiều hơn, biết lúng túng, biết ngai ngùng, nhưng vẫn còn đọng lại một chút ngây thơ...
Đã biết thế nào là rung động đầu đời, cảm xúc chứa đựng rất nhiều trong tim...
Đã biết giận, biết hờn, biết ghen... Đôi khi, tụi con gái với nhau,
có những xích mích nhỏ bé , xé ra to, nhìn nhau chỉ bằng nửa con mắt,
rồi đến ngày cuối cấp, là lại đỏ con mắt, sụt sùi, hàng mi nhòe ướt...
Cấp 3:
Là cái tuổi chứa chan nhiều tình cảm nhất, đã người lớn hơn, nghiêm
túc hơn, và bắt đầu tìm kiếm cho mình một mục đích để bước vào đời.
Bận rộn, học hành, ôn luyện miệt mài, rồi lại thi cử, rồi bỗng lâu vô
tâm quên mất cây phượng đỏ ở góc sân trường. Để rồi đến lúc chợt ngẩng
lên, ngỡ ngàng... "Phượng đẹp vậy ?"
Lớp 12, quyển sổ lưu bút chi chít những chữ kí, những lời chúc, đôi
khi là lá thư của cậu bạn thích thầm từ lâu lắm rồi Very Happy, và là sắc
phượng...màu huyết dụ của con bướm cánh phượng, nổi lên trên trang giấy
trắng có lưu chữ kí của nhỏ bạn thân :" Cố gắng lên bạn của tôi !.."
Kí ức còn, liệu có phải là bông phượng đỏ vương lại nở muộn trên cành cây ...?
Sân trường vắng lặng, ve kêu, chất thêm nỗi buồn trong tim,ứ đọng
thành giọt lệ, gục đầu lên vai bạn mà khóc, ai đã vô tình in màu hoa
phượng vào đôi mắt kia ?...
Hàng ghế đá, đâu đâu thấp thoáng bóng ai ngồi ngắm những bông phượng trên cành...
Đâu đâu thoáng qua là hình ảnh vui đùa, tiếng cười nhộn nhịp của bạn bè, lắng đọng lại vào ngày chia tay...
Khi bên nhau sao thấy thời gian trôi nhanh thế, chẳng chờ đợi ai. Khi
xa rồi, nặng nhọc nói với nhau lời chia tay. Khoảnh khắc giận giỗi nhau
qua đi, lại là những cái ôm thắm thiết
Phượng như muốn nói lời chia tay, tiễn bước chân ai đi bằng những
cánh phượng vô tình vương lên vai áo, lên mái tóc đen óng mượt mà, một
sự an ủi, giây phút cuối muốn bên nhau...
" -Mai xa nhau rồi,đừng quên tao, mày nhé...!
-Ừ, sẽ nhớ nhau nhiều...!"
Nhớ.. Rất nhớ những lúc ta bên nhau....
Tuổi học trò đẹp như một trang giấy trắng mộng mơ vậy...
Chỉ còn 1 năm nữa thôi, ôn luyện cho tốt nhé ...
Hãy vươn thật cao chạm đến hi vọng và ước mơ...
Hãy để lại.. một chút trong tim... điểm xuyết là màu hoa phượng đỏ.. cháy rực...
* từ một cánh cổng trường, tôi và bạn mỗi đứa một nơi, hãy hướng con tim về nhau nhé, ngày tháng học trò, ta chẳng thể quên...
Tạm biệt !...
Mùa phượng đỏ... sẽ còn mãi trong ta...
Vu vơ một chút, ta đâu thể, níu giữ được thời gian....
Nguồn: http://www.vnsweetdream.com
Có ai nghe thấy, tiếng ve kêu da diết, kéo ùa về trong nỗi nhớ bạn, nhớ thầy ?
Có ai nhìn thấy không, nắng vàng tràn ngập tất cả không gian, nhuộm vàng cái sân trường thân thương ?
Có ai nghe thấy không, trống trường sắp điểm rồi... ngày chia tay...?
Có ai nhìn thấy không, giọt nước mắt bên khóe mi cô bạn ngồi kế , khóe mắt cô giáo yêu thương ?
Có ai thấy lòng mình một nỗi buồn nặng trĩu, một niềm tiếc nuối vô bờ những tháng ngày mình đã không trân trọng không ?
Có ai khi trao nhau quyển lưu bút, một vài giọt lệ rơi rơi...?
____
Sau một đêm mưa, cánh phượng rơi như xác pháo giao thừa, một cơn mưa đỏ rực lần lượt theo gió cuốn đi...
Bóng dáng ai trên sân trường như mấy nhỏ bạn thân, hội "bà tám", thơ
thẩn nhặt từng bông phượng "cái" , ngồi bên ghế đá , làm những con bướm ,
ép vào cuốn sổ lưu bút ....
Kí ức tuổi học trò đẹp lắm, như một trang giấy trắng ngây ngô. Đôi
khi không cẩn thận lem mực. Từng nét bút viết trên trang giấy, là từng
kỉ niệm giữa bạn bè và thầy cô. Cứ thế thôi, cấp 1, hồn nhiên hết cỡ,
không ngại ngùng, không đỏ mặt, chỉ là những cái nhìn nhau trong veo và
ngây thơ. Vậy là cứ thế hết cấp, thời gian cứ trôi đi ...
Cấp 2:
Là cái tuổi mới lớn, đã biết yêu thương nhiều hơn, biết lúng túng, biết ngai ngùng, nhưng vẫn còn đọng lại một chút ngây thơ...
Đã biết thế nào là rung động đầu đời, cảm xúc chứa đựng rất nhiều trong tim...
Đã biết giận, biết hờn, biết ghen... Đôi khi, tụi con gái với nhau,
có những xích mích nhỏ bé , xé ra to, nhìn nhau chỉ bằng nửa con mắt,
rồi đến ngày cuối cấp, là lại đỏ con mắt, sụt sùi, hàng mi nhòe ướt...
Cấp 3:
Là cái tuổi chứa chan nhiều tình cảm nhất, đã người lớn hơn, nghiêm
túc hơn, và bắt đầu tìm kiếm cho mình một mục đích để bước vào đời.
Bận rộn, học hành, ôn luyện miệt mài, rồi lại thi cử, rồi bỗng lâu vô
tâm quên mất cây phượng đỏ ở góc sân trường. Để rồi đến lúc chợt ngẩng
lên, ngỡ ngàng... "Phượng đẹp vậy ?"
Lớp 12, quyển sổ lưu bút chi chít những chữ kí, những lời chúc, đôi
khi là lá thư của cậu bạn thích thầm từ lâu lắm rồi Very Happy, và là sắc
phượng...màu huyết dụ của con bướm cánh phượng, nổi lên trên trang giấy
trắng có lưu chữ kí của nhỏ bạn thân :" Cố gắng lên bạn của tôi !.."
Kí ức còn, liệu có phải là bông phượng đỏ vương lại nở muộn trên cành cây ...?
Sân trường vắng lặng, ve kêu, chất thêm nỗi buồn trong tim,ứ đọng
thành giọt lệ, gục đầu lên vai bạn mà khóc, ai đã vô tình in màu hoa
phượng vào đôi mắt kia ?...
Hàng ghế đá, đâu đâu thấp thoáng bóng ai ngồi ngắm những bông phượng trên cành...
Đâu đâu thoáng qua là hình ảnh vui đùa, tiếng cười nhộn nhịp của bạn bè, lắng đọng lại vào ngày chia tay...
Khi bên nhau sao thấy thời gian trôi nhanh thế, chẳng chờ đợi ai. Khi
xa rồi, nặng nhọc nói với nhau lời chia tay. Khoảnh khắc giận giỗi nhau
qua đi, lại là những cái ôm thắm thiết
Phượng như muốn nói lời chia tay, tiễn bước chân ai đi bằng những
cánh phượng vô tình vương lên vai áo, lên mái tóc đen óng mượt mà, một
sự an ủi, giây phút cuối muốn bên nhau...
" -Mai xa nhau rồi,đừng quên tao, mày nhé...!
-Ừ, sẽ nhớ nhau nhiều...!"
Nhớ.. Rất nhớ những lúc ta bên nhau....
Tuổi học trò đẹp như một trang giấy trắng mộng mơ vậy...
Chỉ còn 1 năm nữa thôi, ôn luyện cho tốt nhé ...
Hãy vươn thật cao chạm đến hi vọng và ước mơ...
Hãy để lại.. một chút trong tim... điểm xuyết là màu hoa phượng đỏ.. cháy rực...
* từ một cánh cổng trường, tôi và bạn mỗi đứa một nơi, hãy hướng con tim về nhau nhé, ngày tháng học trò, ta chẳng thể quên...
Tạm biệt !...
Mùa phượng đỏ... sẽ còn mãi trong ta...
Vu vơ một chút, ta đâu thể, níu giữ được thời gian....
Nguồn: http://www.vnsweetdream.com