Shiro Sakura 1 [DC Oneshot] Ngày sinh nhật của Kaito Tue Jun 28, 2011 11:34 am
Member
Tính post đúng ngày sinh nhật Kid luôn nhưng lười chưa viết xong nên hôm nay mới post, fic đầu tay mong mn ủng hộ chém thật tình
Cũng ko dài lắm nhưng Sak chia làm 2 part luôn :D
Part 1:
Hôm nay là sinh nhật của chàng siêu đạo chích Kaito Kid. Mọi việc của ngày hôm nay tưởng chừng như là thật hoàn hảo, anh đã hẹn với cô nàng Aoko_người bạn thân hay chọc phá anh cũng là người anh yêu nhưng anh chưa nhận ra. Anh và Aoko sẽ đi chơi tại công viên Nhiệt Đới cả ngày còn buổi tối thì sẽ cùng dự tiệc sinh nhật với tất cả mọi người ở nhà. Như mà …
~*~ 7h sáng, nhà Kaito ~*~
Ánh nắng ấm áp, dịu nhẹ của buổi sáng sớm bao chùm lấy mọi vật, từ các cây cỏ, hoa lá đến các ngôi nhà to lớn. Chiếu lên nhứng con người đang đi trên đường, rồi chiếu vào cả nhưngc chú bồ câu trắng đang đậu trên cửa sổ. À! Cửa sổ nó còn đi qua cửa sổ, chiếu vào khuôn mắt thanh tú của chàng siêu đạo chích hiên giờ mắt vẫn còn nhắm tịt ngủ như chết (ôi~ mình miếu tả … rất chân thật )
** Reng reng reng **
Bỗng có tiếng chuôn đồng từ cái đồng hồ trên bàn của chàng đạo chích vang lên, tiếng chuông làm cho đàn chỉm hoảng sợ bay vụt đi mất, phá tan bầu ko khí im lặng nãy giờ. Tiếng chuông đủ làm cho người đã chết cũng phải tỉnh dậy, nhưng với chàng Kaito nó lại có vẻ… du dương , êm dịu như mốt bản tình ca, làm cho chàng ngủ ngon hơn, minh chứng là khi có tiengs chuông chàng đã nhẹ nhàng với tay lấy chú gấu bông trẵng muốt bên cạnh và ôm lấy dụi dầu vào nó … ngủ tiếp, trên miệng lại còn nở một nụ cười (mà bất cú cô gái nào nhìn thấy được cũng sẽ xỉu ngay tại chỗ) chàng cú ngủ như vậy cùng vơi tiếng chuông đồng hồ “du dương, êm dịu”.
Còn thời gian thì cú lặng lẽ trôi qua …
~*~ 9h sáng ~*~
Ánh nắng đã chói chang, gay gắt hơn đường phố cũng đông đúc, ồn ào hơn. Nhưng trong căn phòng kia vẫn một ko khí im lặng chỉ có tiếng đồng hồ tíc tắc kêu đồi khi có thêm tiếng của mấy chú chim bồ câu trắng. Kaito vẫn còn ngủ, ánh náng bên ngoài chiếu lên khuôn mắt chàng, có lẽ vì cảm thấy cái nóng khó chịu đó, chàng đạo chích khẽ nhăn mặt tay khẽ đua lên che nắng rồi đối mắt từ từ hé mở. Kaito bắt đầu oể oải ngồi dậy, đưa tay lên miệng ngáp rồi vươn lên cao, sau đó khi nhìn thấy vài chú chim bồ câu ở ngoài cửa sổ, chàng nói :
- Chào buổi sáng_kèm theo câu nói đó là một nụ cười thật tươi ^.^
Vươn vai qua bên cạnh chạm vào cái đồng hồ tren bàn, cảm thấy nó hơi nong nóng, Kaito nghĩ là vì ánh mặt trời chiếu vào (thật ra là vì kêu nhiều quá mà vậy =.=”).
- 9 giờ rồi, hôm nay mình dậy muộn quá_Kaito nói khi nhìn vào chiếc đồng hồ, rồi bỗng dưng nhớ ra được điều gì đó, người chàng như đóng băng *3s*
- Á AAAAAAAAAAAAAAAAA ~~~~~_Kaito hét lên_Hôm nay mình có hẹn với Aoko lúc 9 giờ, đã để chuông đồng hồ báo thức mà ko dậy được .
Nói xong Kaito vùng dậy, cuống cuồng ko biết làm gì cứ rối lên khua tay mua chân, chạy ra ngoài rồi chạy vào trong, miệng luôn nói :
- Muộn rồi , muộn rồi …
(tg: haiza~~~ **thò tay vô tum cổ áo Kid** hét lên : MAU ĐI ĐI CÒN LÀM GÌ NỮA)
Bừng tỉnh, chàng liên chạy vào trong phòng tắm đanh răng rửa mặt thật nhanh, rồi vơ dại lấy bộ quần áo trong tủ, mặc vào một cách gấp gáp, chạy như bay ra ngoài để lại một đồng đồ lộn xộn trong phòng và … khói (do chạy nhanh quá mà =.=!).
Ra ngoài đường Kaito vẫn tiếp tục chạy ko thèm quay đầu lại, làm cho những người xung quanh ho khù khụ và họ còn… đưa tay lên che miệng cười hihi ^.^ Nhận ra điều kỳ lạ tữ những người xung quanh Kaito bắt đầu đi chậm lại mắt đảo qua đảo lại nhìn mọi người ra vẻ thắc mắc :7: . Mọi người vẫn cứ liếc nhìn chàng cười cười ^.^ Chàng đạo chích có lẽ tưởng mọi người thấy mình đẹp trai quá nên nhìn, chàng đưa tay lên gái gãi đầu ngại ngùng , khó hiểu. Đung lúc đó có hai mẹ con đi ngang qua, đứa con nói với mẹ :
- Mẹ ơi! Chú ấy bị khùng à ?
- Ơ! Con ko được nói thế _người mẹ nghe thấy con nói, ngăn lại ngay sợ Kaito nghe được.
Nhưng chàng đạo chích đã kịp nghe thấy, anh há hốc miệng ngạc nhiên, người cứng đơ.
- Nhưng mẹ ơi! Đúng là khùng mà, chú ấy mặc áo ngược rồi kìa, đầu tóc lại bù xù, quần … _Người con ngây thơ nói tiếp, chưa nói xong thì bị mẹ ngăn lại, lôi đi ra chỗ khác.
Còn Kaito nghe đến đây chợt bừng tỉnh, nhìn lại mình và nhận ra là đúng như cậu bé nói do quá vội vã chàng đã măc ngược áo, quen chải đầu và tai hại hơn nữa là đã quên … (đó mn biết là gì đó ). Mặt chàng bắt đầu đỏ đân, đỏ dần cho đến khi nhìn như là cả cà chua chín, chàng ước chi có cái hố để chui xuống ngay lập tức cho đỡ xấu hổ. Chết lặng đi một lúc, rồi chàng lại chạy vèo vèo về nhà, lần này còn nhanh hơn lúc đi mọi người xung quanh ko chỉ hít khói mà còn bụi cộng với nhưng thứ chàng vo tình chạm phải trên đường đi đều bị bắn tung ra … (nguy hiểm chết người >”<)
Về đến nhà, chàng thở hổn hển, nhìn đồng hồ đã 10h rồi, trễ 1 tiếng rồi chắc Aoko giận lắm, Kaito quyet định sẽ gọi điện xin lỗi Aoko và bảo cô ấy chờ thêm một lúc. Kaito cầm điện thoại lên, tay bấm số Aoko.
**1 hồi chuông**
**2 hồi chuông**
Vẫn ko thấy trả lời, Kaito đổ mồ hôi hột, lo sợ chuẩn bị hứng cơn thịnh nộ của Aoko
**3 hồi chuông**
Aoko đã nghe máy, nhưng ko nói gì, Kaito đành nhẹ nhàng lên tiếng.
- Cậu …_vừa nói được một từ thì từ bên kia Kaito đã nghe thấy âm điệu rất chi là dịu dàng, ngọt ngào, quen thuộc …
- CẬU LÀM CÁI QUÁI GÌ ĐẤY? CÓ BIẾT LÀ TỚ CHỜ MỘT TIẾNG RỒI KO ? _Aoko hét vào điện thoạt, cửa kính gần chỗ đó bắt đầu …*xoảng* …*xoảng*…..vỡ tan hết >”<.
Còn về phần Kaito có lẽ biết rõ chuyện này và cũng đã quá quen với âm thanh đó rồi nên cậu đã kịp bịp tai lại.
- Cậu cứ bình tĩnh, tớ có chút việc bận nên đến trễ một chút_Kai to nhẹ nhàng nói giọng hơi run.
- MỘT CHÚT ẤY HẢ ? _Aoko tiếp tục hét lên.
- À! Thì có hơi lâu nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đặc biệt của tớ mà_Kaito nói
- Hừ! dù sao cũng là sinh nhật cậu nên tớ tha cho đấy_Aoko nói, giọng có phần dịu lại
- Hì! Cảm ơn cậu, tớ sẽ đến mà, ko chốn đâu, tớ hứa đấy_Kaito nói và nở một nụ cười ^.^
- Được rồi! ko có lần sau đâu nhé, cậu đến ngay đi_nói rồi, Aoko tắt điện thoại.
Kaito thở phào nhẹ nhõm, vứt cái điện thoại xuống giường đưa tay lên trán lau mồ hôi, rồi chẫm rãi bước vào phòng tắm, cẩn thận chải đầu, thay quần áo. Lần này sau khi thay xong cậu còn ngắm nghía kỹ càng trước gương để đảm bảo ko bị … như lúc nãy nữa. Nhìn chàng lúc này rất đẹp trai, khác hẳn nức nãy. Khuôn mắt thanh tú, đôi mày đậm, mái tóc được chải mượi mà, bây giờ chỉ cần chàng liếc mắt thôi cũng đủ làm bao cô gái chịu chết vì chàng.
Xong xuôi, khi chắc chắn mọi thứ đã ổn, Kaito đi ra khỏi nhà. Tiện thể lấy luôn cái mô tô đang để bên đường đi cho nhanh, ko quên để lại một mẩu giấy. Nội dung : “Tôi mượn xe sẽ trả lại sớm. Ký tên : Kid” (hic! Mượn vậy đó >”< ). Lấy rồi anh chèo tót lên xe, mở khóa xe và phóng vèo đi.
Nhưng thật ko may bây giờ đang bị kẹt xe, thế là chàng đạo chích bị kẹt giữa một dòng xe cộ. Thời tiết thì đang giữa trưa oi bức, mọi người ai ai cũng cảm thấy khó chịu, bực bội tay lúc nào cũng dí vào cái còi xe **bíp bíp** ** bíp bíp**, tiếc cả tai, lại thêm mấy cái lô cốt ở giữa đường, đã kẹt lại càng kẹt hơn (chậc! cảnh này ở Việt Nam chứ ở Nhật lấy đâu ra >”<).
Chờ đợi! nửa tiếng rồi một tiếng vẫn ko tháy có tiến triển gì tốt mà đã hơn 11 giờ rồi, Kaito cảm thấy rất khó chịu vì nóng bức, lại còn bị ù tai vì tiếng còi, cả người chàng ướt nhẹp do đổ mồ hôi, sau một hồi dắn đo Kaito quyết định bỏ xe chạy lấy người nhưng chàng cũng cẩn thận gửi chiếc xe cho một người đi đường, bảo họ nộp cho cảnh sát.
:k: End part 1 :k:
Chuyện gì sẽ xảy ra với chàng đạo chích nữa đây ? mời mn đòn đọc Part 2 ^^!
P/S: Ko biết có ai mang đi đâu ko nhưng nói trước luôn : Không được phép post đi đâu khi chưa đước sự đồng ý của mình
Cũng ko dài lắm nhưng Sak chia làm 2 part luôn :D
Part 1:
Hôm nay là sinh nhật của chàng siêu đạo chích Kaito Kid. Mọi việc của ngày hôm nay tưởng chừng như là thật hoàn hảo, anh đã hẹn với cô nàng Aoko_người bạn thân hay chọc phá anh cũng là người anh yêu nhưng anh chưa nhận ra. Anh và Aoko sẽ đi chơi tại công viên Nhiệt Đới cả ngày còn buổi tối thì sẽ cùng dự tiệc sinh nhật với tất cả mọi người ở nhà. Như mà …
~*~ 7h sáng, nhà Kaito ~*~
Ánh nắng ấm áp, dịu nhẹ của buổi sáng sớm bao chùm lấy mọi vật, từ các cây cỏ, hoa lá đến các ngôi nhà to lớn. Chiếu lên nhứng con người đang đi trên đường, rồi chiếu vào cả nhưngc chú bồ câu trắng đang đậu trên cửa sổ. À! Cửa sổ nó còn đi qua cửa sổ, chiếu vào khuôn mắt thanh tú của chàng siêu đạo chích hiên giờ mắt vẫn còn nhắm tịt ngủ như chết (ôi~ mình miếu tả … rất chân thật )
** Reng reng reng **
Bỗng có tiếng chuôn đồng từ cái đồng hồ trên bàn của chàng đạo chích vang lên, tiếng chuông làm cho đàn chỉm hoảng sợ bay vụt đi mất, phá tan bầu ko khí im lặng nãy giờ. Tiếng chuông đủ làm cho người đã chết cũng phải tỉnh dậy, nhưng với chàng Kaito nó lại có vẻ… du dương , êm dịu như mốt bản tình ca, làm cho chàng ngủ ngon hơn, minh chứng là khi có tiengs chuông chàng đã nhẹ nhàng với tay lấy chú gấu bông trẵng muốt bên cạnh và ôm lấy dụi dầu vào nó … ngủ tiếp, trên miệng lại còn nở một nụ cười (mà bất cú cô gái nào nhìn thấy được cũng sẽ xỉu ngay tại chỗ) chàng cú ngủ như vậy cùng vơi tiếng chuông đồng hồ “du dương, êm dịu”.
Còn thời gian thì cú lặng lẽ trôi qua …
~*~ 9h sáng ~*~
Ánh nắng đã chói chang, gay gắt hơn đường phố cũng đông đúc, ồn ào hơn. Nhưng trong căn phòng kia vẫn một ko khí im lặng chỉ có tiếng đồng hồ tíc tắc kêu đồi khi có thêm tiếng của mấy chú chim bồ câu trắng. Kaito vẫn còn ngủ, ánh náng bên ngoài chiếu lên khuôn mắt chàng, có lẽ vì cảm thấy cái nóng khó chịu đó, chàng đạo chích khẽ nhăn mặt tay khẽ đua lên che nắng rồi đối mắt từ từ hé mở. Kaito bắt đầu oể oải ngồi dậy, đưa tay lên miệng ngáp rồi vươn lên cao, sau đó khi nhìn thấy vài chú chim bồ câu ở ngoài cửa sổ, chàng nói :
- Chào buổi sáng_kèm theo câu nói đó là một nụ cười thật tươi ^.^
Vươn vai qua bên cạnh chạm vào cái đồng hồ tren bàn, cảm thấy nó hơi nong nóng, Kaito nghĩ là vì ánh mặt trời chiếu vào (thật ra là vì kêu nhiều quá mà vậy =.=”).
- 9 giờ rồi, hôm nay mình dậy muộn quá_Kaito nói khi nhìn vào chiếc đồng hồ, rồi bỗng dưng nhớ ra được điều gì đó, người chàng như đóng băng *3s*
- Á AAAAAAAAAAAAAAAAA ~~~~~_Kaito hét lên_Hôm nay mình có hẹn với Aoko lúc 9 giờ, đã để chuông đồng hồ báo thức mà ko dậy được .
Nói xong Kaito vùng dậy, cuống cuồng ko biết làm gì cứ rối lên khua tay mua chân, chạy ra ngoài rồi chạy vào trong, miệng luôn nói :
- Muộn rồi , muộn rồi …
(tg: haiza~~~ **thò tay vô tum cổ áo Kid** hét lên : MAU ĐI ĐI CÒN LÀM GÌ NỮA)
Bừng tỉnh, chàng liên chạy vào trong phòng tắm đanh răng rửa mặt thật nhanh, rồi vơ dại lấy bộ quần áo trong tủ, mặc vào một cách gấp gáp, chạy như bay ra ngoài để lại một đồng đồ lộn xộn trong phòng và … khói (do chạy nhanh quá mà =.=!).
Ra ngoài đường Kaito vẫn tiếp tục chạy ko thèm quay đầu lại, làm cho những người xung quanh ho khù khụ và họ còn… đưa tay lên che miệng cười hihi ^.^ Nhận ra điều kỳ lạ tữ những người xung quanh Kaito bắt đầu đi chậm lại mắt đảo qua đảo lại nhìn mọi người ra vẻ thắc mắc :7: . Mọi người vẫn cứ liếc nhìn chàng cười cười ^.^ Chàng đạo chích có lẽ tưởng mọi người thấy mình đẹp trai quá nên nhìn, chàng đưa tay lên gái gãi đầu ngại ngùng , khó hiểu. Đung lúc đó có hai mẹ con đi ngang qua, đứa con nói với mẹ :
- Mẹ ơi! Chú ấy bị khùng à ?
- Ơ! Con ko được nói thế _người mẹ nghe thấy con nói, ngăn lại ngay sợ Kaito nghe được.
Nhưng chàng đạo chích đã kịp nghe thấy, anh há hốc miệng ngạc nhiên, người cứng đơ.
- Nhưng mẹ ơi! Đúng là khùng mà, chú ấy mặc áo ngược rồi kìa, đầu tóc lại bù xù, quần … _Người con ngây thơ nói tiếp, chưa nói xong thì bị mẹ ngăn lại, lôi đi ra chỗ khác.
Còn Kaito nghe đến đây chợt bừng tỉnh, nhìn lại mình và nhận ra là đúng như cậu bé nói do quá vội vã chàng đã măc ngược áo, quen chải đầu và tai hại hơn nữa là đã quên … (đó mn biết là gì đó ). Mặt chàng bắt đầu đỏ đân, đỏ dần cho đến khi nhìn như là cả cà chua chín, chàng ước chi có cái hố để chui xuống ngay lập tức cho đỡ xấu hổ. Chết lặng đi một lúc, rồi chàng lại chạy vèo vèo về nhà, lần này còn nhanh hơn lúc đi mọi người xung quanh ko chỉ hít khói mà còn bụi cộng với nhưng thứ chàng vo tình chạm phải trên đường đi đều bị bắn tung ra … (nguy hiểm chết người >”<)
Về đến nhà, chàng thở hổn hển, nhìn đồng hồ đã 10h rồi, trễ 1 tiếng rồi chắc Aoko giận lắm, Kaito quyet định sẽ gọi điện xin lỗi Aoko và bảo cô ấy chờ thêm một lúc. Kaito cầm điện thoại lên, tay bấm số Aoko.
**1 hồi chuông**
**2 hồi chuông**
Vẫn ko thấy trả lời, Kaito đổ mồ hôi hột, lo sợ chuẩn bị hứng cơn thịnh nộ của Aoko
**3 hồi chuông**
Aoko đã nghe máy, nhưng ko nói gì, Kaito đành nhẹ nhàng lên tiếng.
- Cậu …_vừa nói được một từ thì từ bên kia Kaito đã nghe thấy âm điệu rất chi là dịu dàng, ngọt ngào, quen thuộc …
- CẬU LÀM CÁI QUÁI GÌ ĐẤY? CÓ BIẾT LÀ TỚ CHỜ MỘT TIẾNG RỒI KO ? _Aoko hét vào điện thoạt, cửa kính gần chỗ đó bắt đầu …*xoảng* …*xoảng*…..vỡ tan hết >”<.
Còn về phần Kaito có lẽ biết rõ chuyện này và cũng đã quá quen với âm thanh đó rồi nên cậu đã kịp bịp tai lại.
- Cậu cứ bình tĩnh, tớ có chút việc bận nên đến trễ một chút_Kai to nhẹ nhàng nói giọng hơi run.
- MỘT CHÚT ẤY HẢ ? _Aoko tiếp tục hét lên.
- À! Thì có hơi lâu nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đặc biệt của tớ mà_Kaito nói
- Hừ! dù sao cũng là sinh nhật cậu nên tớ tha cho đấy_Aoko nói, giọng có phần dịu lại
- Hì! Cảm ơn cậu, tớ sẽ đến mà, ko chốn đâu, tớ hứa đấy_Kaito nói và nở một nụ cười ^.^
- Được rồi! ko có lần sau đâu nhé, cậu đến ngay đi_nói rồi, Aoko tắt điện thoại.
Kaito thở phào nhẹ nhõm, vứt cái điện thoại xuống giường đưa tay lên trán lau mồ hôi, rồi chẫm rãi bước vào phòng tắm, cẩn thận chải đầu, thay quần áo. Lần này sau khi thay xong cậu còn ngắm nghía kỹ càng trước gương để đảm bảo ko bị … như lúc nãy nữa. Nhìn chàng lúc này rất đẹp trai, khác hẳn nức nãy. Khuôn mắt thanh tú, đôi mày đậm, mái tóc được chải mượi mà, bây giờ chỉ cần chàng liếc mắt thôi cũng đủ làm bao cô gái chịu chết vì chàng.
Xong xuôi, khi chắc chắn mọi thứ đã ổn, Kaito đi ra khỏi nhà. Tiện thể lấy luôn cái mô tô đang để bên đường đi cho nhanh, ko quên để lại một mẩu giấy. Nội dung : “Tôi mượn xe sẽ trả lại sớm. Ký tên : Kid” (hic! Mượn vậy đó >”< ). Lấy rồi anh chèo tót lên xe, mở khóa xe và phóng vèo đi.
Nhưng thật ko may bây giờ đang bị kẹt xe, thế là chàng đạo chích bị kẹt giữa một dòng xe cộ. Thời tiết thì đang giữa trưa oi bức, mọi người ai ai cũng cảm thấy khó chịu, bực bội tay lúc nào cũng dí vào cái còi xe **bíp bíp** ** bíp bíp**, tiếc cả tai, lại thêm mấy cái lô cốt ở giữa đường, đã kẹt lại càng kẹt hơn (chậc! cảnh này ở Việt Nam chứ ở Nhật lấy đâu ra >”<).
Chờ đợi! nửa tiếng rồi một tiếng vẫn ko tháy có tiến triển gì tốt mà đã hơn 11 giờ rồi, Kaito cảm thấy rất khó chịu vì nóng bức, lại còn bị ù tai vì tiếng còi, cả người chàng ướt nhẹp do đổ mồ hôi, sau một hồi dắn đo Kaito quyết định bỏ xe chạy lấy người nhưng chàng cũng cẩn thận gửi chiếc xe cho một người đi đường, bảo họ nộp cho cảnh sát.
:k: End part 1 :k:
Chuyện gì sẽ xảy ra với chàng đạo chích nữa đây ? mời mn đòn đọc Part 2 ^^!
P/S: Ko biết có ai mang đi đâu ko nhưng nói trước luôn : Không được phép post đi đâu khi chưa đước sự đồng ý của mình